Thang Tư Lan bị ép đến đường cùng. Khoảnh khắc ấy, cô càng trở nên ngoan tuyệt.
Hô hấp nóng hổi bị gió hắt lại vào mặt, gần như làm da cô phát bỏng.
Tiếng nổ mạnh ầm vang bên tai nói cho cô biết, đã đi đến đường cùng rồi.
"Ầm "
Pha va chạm kịch liệt diễn ra trước mắt cô, con xe đâm mạnh vào cầu vượt, mảnh vỡ văng ra đập mạnh vào chân cô.
Kèm theo một tiếng thắng xe, con Audi đen nọ dừng lại cách đó không xa. Tiếng còi cảnh sát réo vang cũng rất gần, đang hướng thẳng về phía này.
"Thang Tư Lan, em không nên u mê không tỉnh ngộ mãi như thế nữa. Phạm pháp thì cứ ngoan ngoãn quay về tự thú, không chừng còn được miễn phạt đấy."
Đứng cách Thang Tư Lan khoảng ba mét là một cô gái dáng người cao gầy, mặc bộ váy đen. Cô ta sắc bén nhìn chằm chằm về phía Thang Tư Lan.
Như thể chỉ hơi đụng phải, người của cô ta sẽ đe dọa đến mạng người ngay.
Chẳng hạn như lúc này.
Thang Tư Lan cười lạnh, một kiểu quỷ dị "Thang Tích Diễm, tôi về với cô là được chứ gì. Bảo người của cô lui ra ngoài, tôi không muốn người mình thủng mấy lỗ."
Cô gái váy đen cảm thấy mình cũng có chút bản lĩnh, không sợ Thang Tư Lan đến gần.
Thang Tư Lan đã bị buộc đến đường cùng tự nguyện phối hợp như vậy, cô ta tất nhiên sẽ không chối từ việc tốt như thế.
Nhìn Thang Tư Lan đi từng bước về phía mình, khóe miệng cô ta nhếch lên nụ cười lạnh khinh thường, ngoài miệng vẫn nói kiểu giả heo ăn thịt hổ "Đây mới là em gái ngoan của chị. Nếu em ngoan ngoãn phối hợp thì nhà họ Thang cũng sẽ không trơ mắt nhìn em chết."
Tay ra hiệu, mấy người đàn ông cao to đứng cạnh xe phía sau đều lùi xa mấy chục bước, tỏ vẻ buông lỏng cảnh giác với Thang Tư Lan.
"Em biết chị đối xử tốt với em nhất mà..." Thang Tư Lan đi từ từ về phía đối phương. Khi chỉ còn cách ba bước, xe cảnh sát cũng vừa hay tiếp cận hiện trường.
Chính là khoảnh khắc này.
Thang Tư Lan vươn tay ôm Thang Tích Diễm trước mặt, lao xuống cầu vượt.
"Vèo "
Qua cơn hoảng loạn, Thang Tích Diễm giơ dao găm lên đâm mạnh vào bụng Thang Tư Lan. Thang Tư Lan nở nụ cười châm chọc, lật tay rút dao ra, đâm ngay một phát thật mạnh vào ngực đối phương.
"Mày..."
"Quên nói với chị, để đề phòng chị, em đã học được không ít kỹ năng diễn trò trong đoàn phim đó..." Nụ cười cuối cùng ấy đã thành công làm đối phương hoảng sợ.
Cho dù có giãy dụa thế nào, Thang Tư Lan vẫn ôm chặt cô ta không buông.
"Ầm "
Âm thanh đập mạnh vang lên, máu thịt văng tung tóe, xung quanh đầy tiếng than thất thanh kinh ngạc.
Dường như Thang Tư Lan nghe thấy tiếng hét bi phẫn của người nhà họ Thang. Trả thù bằng cách cùng chết thế này vẫn khiến cô uất ức không chịu nổi.
Để kéo được Thang Tích Diễm xuống nước vẫn còn thiếu rất nhiều thứ.
Tất cả mọi chuyện, tất cả mọi sai lầm đều do bản thân ngu xuẩn.
Tất cả là do cô tự chuốc lấy.
Trong thoáng chốc, linh hồn cô phiêu đãng trên không, bay về một hướng.
/1101
|