"Không thể đâu nhỉ, tình hình hôm nay."
"Không gì là không thể." Người đàn ông ngồi sau đổi tư thế, cười lạnh một tiếng.
Thang Tư Lan về ký túc xá, tung người vào chiếc chăn mềm mại.
"Thang Tư Lan, sau này phải tìm cơ hội nói với anh ấy Giờ mày phải đặt hết tâm sức vào nhà họ Thang, bây giờ mày không thể thua nữa "
Sống lại một lần, không thể sầu cảm vì chút chuyện thế này được
Thang Tư Lan hít sâu một hơi, cầm điện thoại lên gửi cho Diệp Yến Lan một tin nhắn ngắn, rồi vào phòng tắm
Điện thoại trên giường "buzz" một tiếng, một tin nhắn ngắn gửi đến, phía trên có đánh dấu ký hiệu đặc biệt.
Hôm sau mưa sầm trời, quay trong nhà.
Đem qua lúc đi, Thang Tư Lan cũng không chắc Diệp Yến Lan có về không.
Đến khi quay cảnh sáng sớm mới biết được, đúng là Diệp Yến Lan đi cả đêm chưa về.
Thang Tư Lan cúi đầu xem điện thoại, đang đọc tin nhắn đêm qua.
Lúc Thang Tích Diễm nhắn đến, cô mặc kệ cô ta.
"Đoàn phim của chúng ta không phải bí mật sao? Tư Lan, cô đoán xem tôi mới nhìn thấy ai?" Ban Giai Giai cầm bình thủy đi đến, thần thần bí bí nói khẽ với Thang Tư Lan.
Thang Tư Lan đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Úc Cảnh Nhuận đang chờ Diệp Yến Lan, thấy Thang Tư Lan đi ra thì lễ phép gật đầu với cô một cái.
Thang Tư Lan vừa đáp lễ vừa nhìn ra cửa, trông thấy chiếc xe quen thuộc thì ngây cả người.
Đó là xe của Giang Hải Lâụ Nhưng hôm nay, người ngồi trong xe không phải anh ấy, mà là Diệp Yến Lan.
Sau khi cảm ơn tài xế, Diệp Yến Lan cười chào.
"Thành thật xin lỗi, đã để mọi người đợi lâụ Trên đường đi có việc nên đến trễ. Cảnh Nhuận, chúng ta bắt đầu được rồi "
"Đạo diện Hồng đã nói qua với chúng tôi trước rồi." Úc Cảnh Nhuận thu ánh mắt nhìn về con xe hiếm có phía trước, cười lễ phép.
"Tư Lan, đêm qua cô đi lúc nào tôi cũng không để ý. Tôi trả lời tin nhắn xong cũng quên hỏi cô đêm qua thế nào..." Diệp Yến Lan tỏ vẻ áy náy.
Úc Cảnh Nhuận bên cạnh cũng nhìn sang.
Diệp Yến Lan giấu ý cười trong mắt, nhìn Thang Tư Lan và Úc Cảnh Nhuận.
"Vì thấy chán quá nên tôi đi một mình ra cửa rồi bắt taxi về." Lúc Thang Tư Lan về ký túc xá vẫn còn sớm, bảo vệ đều thấy, mới sáng sớm đã đến phim trường.
Còn Diệp Yến Lan lại qua đêm ở bữa tiệc.
Rồi sáng ra ngồi xe Giang Hải Lâu về, khiến Thang Tư Lan không muốn nghĩ nhiều cũng không được.
Diệp Yến Lan hoàn toàn không muốn giấu việc mình qua đêm bên ngoài, còn rất huênh hoang, khiến người ta cảm thấy cô ta cực kỳ thản nhiên.
"Tôi thấy cô ta đắc ý lắm đấy."
Ban Giai Giai ngứa mắt, khẽ giọng nói.
Thang Tư Lan ngẩng đầu "Hình như cô rất ghét cô ta nhỉ."
/1101
|